


Năm 2007 là thời điểm một năm sau khi tôi bắt đầu công việc kinh doanh đầu tiên. Đáp chuyến bay trở về sau tuần trăng mật, tôi đã nghiền ngẫm xong cuốn sách Nghị giàu làm giàu. Cuốn sách khuyên cần phải xây dựng mục tiêu tài chính cho 12 tháng tiếp theo và luôn tự nhắc nhở bản thân về mục tiêu đó mỗi ngày. Tôi luôn mơ tới mức lương 100.000 đô la mỗi năm, nhưng là do chính tôi chi trả từ lợi nhuận kinh doanh có được. Tuy vậy mức tối đa mà tôi có thể kiếm được lúc đó chỉ là 40.000 đô la, non nữa những gì tôi kiếm được khi làm công việc cũ một năm trước đó. Suốt năm 2007, tôi luôn tự nhủ với bản thân mục tiêu thu nhập đó. Nhưng tôi đã không thành công, thậm chí chỉ một nửa mục tiêu đó cũng không. Không có gì tiền trốn suốt những năm 2007, 2008, 2009, 2010, hay 2011. Tôi thu nhập âm. Tháng 6/2013, tôi hoàn toàn trắng tay và chỉ cần hai tuần như thế nữa là tôi sẽ từ bỏ toànn niềm tin vào tinh thần doanh nhân và kiếm một công việc làm công ăn lương. Lượt qua những cơ hội hơn ở nơi đang sinh sống, tôi cần nhắc việc chuyên cả gia đình trở lại thành phố. Tôi đã tự coi mình là một doanh nhân khởi nghiệp trong suốt 14 năm qua, và đã lèo lái không ít biến động công việc trong sở hữu doanh nghiệp bảy năm sau đó. Vậy rốt cuộc là vì cái gì vậy? tầm trạng chán nản tột độ, tôi phải lựa chọn một môn tự chọn để bù cho những môn học đã trượt, và bất ngờ tôi phát hiện ra một môn học hoàn toàn mới tôi tên là “Tinh thần doanh nhân khởi nghiệp”. Và tôi bắt đầu mơ mộng về việc xây dựng và điều hành một startup thành công của riêng mình. Mục tiêu tiêu đó là xây dựng một tương lai kinh doanh, đồng thời lập kế hoạch biển ý tưởng đó thành hiện thực. Tôi nhận ra rằng hợp lý hơn là chọn thiếu một môn học về cách bắt đầu và điều hành một doanh nghiệp, vì đó là những gì tôi đang học. Vào thời đó, bạn sử dụng Dogpile hoặc Hotbot để tìm kiếm thông tin trên website. Nhưng thực tế không có nhiều thông tin trên đó; tất cả những gì hay ho đều nằm trong thư viện. Một ngày, tôi tôi tình cờ phát hiện ra cuốn sách Ultimate HR Manual (tạm dịch: Sổ tay về Nhân sự). Là một sinh viên ngành Nhân sự, tôi đã giấu kín cuốn sách đằng sau cuốn sách đượm mùi ẩm mốc trong khu sách về giải phẫu, và nó đã không thể rời khỏi thư viện – cuốn sách đây mấy hoặc ấy. Cuốn sổ tay này chứa đựng toàn bộ bí mật về quản lý nguồn nhân lực. Nó lột tả chính xác tuyển dụng và sa thải nhân viên, thu hút nhân tài, kiểm soát thay đổi, xây dựng đội nhóm, và đào tạo. Nó chính là Chén Thánh của ngành Nhân sự. Tôi cần có một tượng kinh doanh cho khóa học của mình, và sau khi phát hiện ra cuốn sách, một ý tưởng bỗng nảy ra trong đầu tôi: Sẽ ra sao nếu tôi đưa cuốn sách này… lên mạng? Tôi sẽ tạo ra một website nơi các chủ doanh nghiệp có thể tiếp cận tất cả các biểu mẫu và quy trình cần thiết để thiết kế hoạt động hiệu quả về quản lý nhân sự, bao gồm mô tả vị trí công việc, khảo sát nhân viên, kiểm toán nhân sự, và các chương trình đào tạo. Nghe thật tuyệt, phải không? Và thế là ý tưởng kinh doanh đầu tiên của tôi ra đời. Trong sáu tháng tiếp theo, tôi lên ý tưởng một cách chi tiết và lập kế hoạch tỉ mỉ về những nội dung sẽ đề cập trên website, cách phân phối tài liệu, tính phí ra sao và thậm chí thuê người viết như thế nào. Ý tưởng này sẽ giúp tôi kiếm được những đồng tiền đầu tiên. Các nhà quản lý nhân sự đã chi trả hàng ngàn đô la cho các nhân viên nhân sự, nên tôi tin rằng rằng sẽ không chệch sai lầm tiêu tốn tràm đô la cho những tài liệu, và theo kết quả nghiên cứu của tôi, chưa có thứ tương tự tồn tại. Tôi đã rất hào kể về kế hoạch của mình – một kế hoạch có tổ chức, chi tiết và tỉ mỉ. Tôi tôi hối hợp nội bộ ý tưởng với hy vọng có được điểm số thật cao, chờ đợi… và chờ đợi. Đủ đấy, tôi nhận thấy một điểm A chọi lời. Nhưng vấn đề là: Tôi đã không hiện thực hóa được ý tưởng của mình. Chắc chắn tôi đã tạo ra kế hoạch kinh doanh tuyệt vời sau khi biết bao nhiêu nghiên cứu tỉ mẩn trong những nghiên cứu tỉ mẩn. Nhưng việc hiện thực hóa lại không nằm trong tiêu chí chấm điểm. Nhìn lại thì đó là một thời cơ hoàn hảo. Tôi nay ra cuộc khủng hoảng bỗng bổng “dot com” đầu tiên, nhưng dịch vụ vụ tự trốn trở nên phổ biến biến biến trong biến biến. Những tài liệu liệu và chính sách về nhân sự được bày bán dễ dàng qua mạng. Nên thực hiện, tôi dám chắc ý tưởng này có thể đạt được mức doanh thu thu bảy tám con số. Nhưng tôi sẽ không bao giờ biết chắc về điều đó. Bạn sẽ không bao giờ dự đoán được gì sẽ xảy ra sau khi bạn ra khỏi dự đoán một doanh nghiệp. Những kế hoạch dài hơi và những tài liệu chi tiết đều dễ dàng dụng. Hãy hết các doanh nghiệp tồn tại đề làm những thứ rất khác với những gì chúng ta hướng tới ban đầu. Ngày nay, người ta gọi đó là thay đổi toàn diện. Tôi đã học được một bài học rất đắt giá từ thất bại khỏi nghiệp. Đó là “Bạn không thể học được gì cho đến khi bắt tay vào làm.”
chính là người bán quyền kinh doanh thương hiệu cho bạn. Họ tạo dựng mọi thứ thứ từ con số 0, hoàn toàn không có sự đảm bảo nào trong tay nhưng thành quả nhận được thì có tiềm năng cực kỳ lớn. Năm 2006, ở tuổi 26 tôi đã được thăng lên vị trí quản lý khá nhàn hạ và cuối cùng cũng sẵn sàng bắt đầu một doanh nghiệp riêng. Tôi đã khẳng định với các đồng nghiệp của mình rằng tôi sẽ thành triệu phú trước tuổi 30. Ý tưởng kinh doanh mới nhất của tôi là xây dựng website cho nhưng đối tượng cần tới. Việc biết cách xây dựng website cũng như không có bằng cấp về công nghệ thông tin thực sự không khiến tôi bận tâm nhiều. Thay vào đó, tôi tự tạo sức ép cho bản thân, học hỏi cấp tốc từ việc đọc sách và bắt tay vào thực tế. Có những khách hàng mới thường hỏi tôi theo kiểu: “Anh có biết tạo một website sử dụng ASP không?” Tôi sẽ khẳng định là có, và sau đó đi cuống tìm kiếm trên Google biết ASP là thứ gì và nó hoạt động ra sao. Ban đầu mọi thứ đều rất tuyệt vời. Tôi giành được một dự án trong tuần đầu tiên và kiếm được 40.000 đô la trong năm đầu tiên này. Chắc chắn rồi, nó không phải là 1.000.000 đô la để giúp tôi trở thành triệu phú, nhưng tôi thấy rất mắn nguyện vì đã có thể tồn tại được hơn một năm trời! Trong năm thứ hai, tôi tiếp tục “hái” được doanh thu gần 80.000 đô la và trước năm thứ ba, tôi đã làm lu mờ mốc sáu con số hiểm hoi. Trước khi biết được kết quả này, tôi đã có trong tay một công ty, các nhân viên là người địa phương, một máy chủ, hệ thống điện thoại, hàng trăm khách hàng, và vô số những đầu mối khách hàng tiềm năng. Tôi đã xây dựng thành công một doanh nghiệp thực sự, và đang trên đường trở thành triệu phú. Hoặc tương tự vậy, tôi nghĩ thế. Nhưng tôi lại gặp phải một vấn đề lớn: Doanh nghiệp của tôi không sinh lợi nhuận. Nó không mang lại lợi nhuận trong năm đầu tiên, năm thứ bảy, hay bất cứ thời điểm nào trong quá trình hoạt động. Tôi đã không trở thành triệu phú trước tuổi


