


Trước khi đi vào phần hướng dẫn từng bước cụ thể tôi muốn chia sẻ một chút với bạn về câu chuyện của tôi để chúng ta hiểu nhau hơn và cũng là giải thích với bạn rằng tại sao tôi lại đứng ở đây để chia sẻ với bạn về CHIẾN LƯỢC BỨC CHÂN BÁT KHÁCH HÀNG NĂNG CHỨ KHÔNG PHẢI LÀ CHÍNH BƯỚC BƯỚC BƯỚC 5 BƯỚC. Và thông qua câu chuyện của mình, tôi cũng mong muốn bạn hiểu được rằng tại sao tôi lại tin tưởng vào những gì tôi sẽ hướng dẫn bạn trong khóa học này đến vậy. Tôi bắt đầu khởi nghiệp từ rất sớm và tôi thành lập một công ty chuyên phân phối các sản phẩm, tài liệu học tập cho các học sinh cấp 3 là Smart Minds. Tiêu biểu là sản phẩm chúng tôi đã bán rất chạy ở hầu hết các trường cấp 3 ở Việt Nam đó là bộ Phần mềm luyện thi đại học tại nhà cho học sinh lớp 12 – phần mềm Tự Học Đỗ Cao. Và cũng như bao nhiêu người khởi nghiệp khác tôi bắt đầu khởi nghiệp với rất ít vốn, hầu hết là do vay mượn và tôi cũng không có kinh nghiệm gì khi bắt đầu cả. Và tôi là người trực tiếp làm công việc bán hàng, có nghĩa rằng tôi là người kiểm soát văn mệnh của doanh nghiệp chúng tôi, nếu tôi không bán được hàng cho Ban Lãnh Đạo các trường cấp 3 thì chúng tôi sẽ không có doanh thu và doanh nghiệp của tôi sẽ phá sản. Đó có lẽ là định mệnh dần dắt tôi trở thành một người bán hàng và tham gia vào khóa học đã thay đổi toàn bộ cuộc đời tôi – học cách bán hàng bằng việc tự mang sản phẩm của mình đi bán. Giúp tôi thành thạo kỹ năng mà đến giờ tôi thực sự tự tin tưởng nó đã giúp tôi đạt được một thành tựu hiện tại ở các doanh nghiệp mà tôi sáng lập.
Đó là kỹ năng BÁN HÀNG Tôi bắt đầu mang sản phẩm của mình đi thuyết phục Ban Lãnh Đạo các trường học để họ đồng ý cho chúng tôi có cơ hội được tiếp cận học sinh của trường. Đối tượng mà tôi nhắm đến là người có khả năng đưa ra quyết định cao ở trường THPT, đó chính là Hiệu trưởng. Quay lại chuyện tôi không hề biết gì về kỹ năng bán hàng và phải đảm nhiệm vị trí mang lại doanh thu cho công ty của tôi. Tôi bán hàng hoàn toàn theo bản năng và không có bất kỳ chiến lược nào trong việc thuyết phục người có khả năng đưa ra quyết định cả. Và tôi không tránh khỏi việc thất bại rất nhiều trong những thương vụ đầu tiên. Và tất nhiên giống như bao nhiêu người bán hàng khác, việc thất bại đó đã khiến tôi sợ hãi và suy sụp rất nhiều. Tôi bắt đầu sợ công việc bán hàng và có xu hướng dần đẩy trách nhiệm cho những người cộng sự của mình và muốn đẩy tập trung điều hành công ty. Nhưng, những người cộng sự của tôi không cho phép tôi bỏ cuộc một cách dễ dàng như thế, họ đã truyền động lực cho tôi. Giúp tôi dùng cảm hơn để quay lại với công việc bán hàng của mình. Và khi đã dũng cảm hơn tôi bắt đầu tiếp cận nhiều nhà trường hơn, nhiều Ban Lãnh Đạo với ý chí sắt đá và gan lỳ hơn. Và không những nhiều tôi đã đạt được những thành tựu đầu tiên trong công việc bán hàng của mình. Tuy nhiên, khi tôi bắt đầu bán được hàng, bắt đầu có rất nhiều doanh thu hàng ngày, bắt đầu có rất nhiều trường học và học sinh hài lòng với sản phẩm của chúng tôi cũng là lúc các đối tác và nội bộ công ty chúng tôi muốn doanh nghiệp của chúng tôi tăng trưởng mạnh hơn nữa. Và điều đó đồng nghĩa với việc tôi phải đi tăng suất bán hàng của mình để mỗ muốn tăng trưởng đó.
Thay vì bán hàng 2 ngày một tuần, tôi gia tăng lên bán hàng 6 ngày một tuần. Mỗi ngày tôi phải đi khoảng 200 km cả đi cả về bằng xe máy đến những trường ở tỉnh xa hơn rồi bình vị thị trường nội và ngoại thành Hà Nội chúng tôi đã làm hết. Điều đó dường như dẫn đến tình trạng sức khỏe và căng thẳng cho cá nhân tôi, tôi không được phép dừng lại việc dừng lại đó nên tôi không có doanh thu. Toàn bộ hoạt động bán hàng của công ty TU PHỤ THUỘC vào tôi. Và một tai nạn đã đến với tôi như một định mệnh mệnh khẽ “rẻ hai”. Đó là từ chân tất mà nó nhảy ra, thậm chí tôi đã cho rằng nó thật không năng gì đó là từ chân tất đó. Tôi thực sự rất đau đớn… và tuyệt vọng trong hoàn cảnh đó… “Công việc kinh doanh của tôi chỉ bất đầu tiến triển và tôi không thể dừng lại” câu nói đó cứ vang trong tôi trong khi cơ thể dồn ơn ở bàn và toàn bộ cơ thể đã hạ tôi. Và câu nói mà tôi đã nghe thấy thương của tôi tại thì thương tại và cảm thấy sự tồn tại của mình lúc đó là vô nghĩa. Bác sĩ nói: “Để vết thương lành lại, móng chân có thể mọc lại và đặc biệt là không bị nhiễm trùng, anh cần 2 tháng không được đeo tất và ví dụ đi lại”. 2 tháng là 60 ngày, quá nhiều điều với một người đang khởi nghiệp và vật lộn với từng đồng doanh thu hàng ngày, tôi điều đó đã khiến tôi chìm trong tuyệt vọng và trách móc bản thân mình. Tôi đã liên tục dam tay vào tưởng những ngày sau đó và có cảm giác như mọi thứ đã kết thúc đối với bạn thân tôi.
NHƯNG, SUY NGHĨ “LOÉT” LÊN TRONG TẦM TRÍ TÔI LÚC ĐÓ ĐÃ THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI TÔI “Tôi có thể hướng dẫn những người khác làm công việc bán hàng thay tôi”. “Tôi có thể hướng dẫn những người khác làm công việc bán hàng thay tôi”. “Tôi có thể hướng dẫn những người khác làm công việc bán hàng thay tôi”. Hướng dẫn những người bán hàng khác là một thói thức đối với tôi bởi vì tôi chưa bao giờ làm việc đó cũng là tất cả những gì tôi có thể làm trong hoàn cảnh đó. Bởi vì, tôi chẳng thế đi đâu ngoài việc quanh quẩn trong phòng,

